Hotline: 0941068156

Thứ tư, 26/03/2025 00:03

Tin nóng

Giờ Trái đất 2025: Tiết kiệm hơn 942 triệu đồng sau 1 giờ tắt đèn

Hàng chục ha lúa ở Gia Lai, Kon Tum bị hư hỏng do khô hạn

Thêm 8 cây cổ thụ vùng ngoại thành Hà Nội được công nhận Cây Di sản Việt Nam

Phú Thọ: 2 cây hoa đại 1.000 năm tuổi được công nhận Cây Di sản Việt Nam

“Số hóa cây cổ thụ” – Giải pháp tối ưu để quản lý, bảo vệ cây xanh

Chuyên gia: ‘Cây Di sản Việt Nam là thương hiệu của thương hiệu’

Kỷ niệm 15 năm hoạt động bảo tồn Cây Di sản Việt Nam

[15 năm Cây Di sản Việt Nam] Hành trình kết nối cộng đồng chung tay bảo vệ cảnh quan, môi trường

[15 năm Cây Di sản Việt Nam] Những “cột mốc xanh” nơi đảo xa

Phòng chống dịch sởi: Rà soát tiêm chủng đảm bảo không bỏ sót đối tượng

Tiếp tục nghiên cứu làm rõ nội hàm của “mô hình tăng trưởng mới”

Đảm bảo thống nhất, phối hợp chặt chẽ, triển khai hiệu quả Luật Địa chất và khoáng sản

Nghiên cứu đề xuất sửa đổi Luật Tài nguyên, môi trường biển và hải đảo

Việt Nam – Singapore: Đẩy mạnh hợp tác về chuyển đổi số, kinh tế xanh, năng lượng sạch

Tổng Bí thư Tô Lâm thăm chính thức Cộng hòa Singapore

Quan hệ hữu nghị Việt Nam - Indonesia không ngừng phát triển mạnh mẽ trong 70 năm qua

Việt Nam ngày càng khẳng định vai trò quan trọng trong chuỗi giá trị đầu tư của thế giới

Tổng Bí thư Tô Lâm thăm cấp Nhà nước Cộng hòa Indonesia

Số vụ vi phạm về môi trường trong 2 tháng đầu năm giảm

Khẩn trương kiểm tra, đánh giá đúng thực trạng thị trường lúa gạo

Thứ tư, 26/03/2025

Nhịp sống những ngày cuối năm...

Thứ hai, 27/01/2025 07:01

TMO – ‘Chuyến tàu thời gian’ cuối cùng cũng lăn bánh đến những ngày cuối năm. Một năm với 365 ngày, ngỡ là dài nhưng ngoảnh đi ngoảnh lại trôi nhanh một cách không ngờ. Những ngày cuối năm luôn khiến cho tâm trạng con người ngổn ngang, cảm xúc khó tả. Có một chút hối tiếc, thẫn thờ, bâng khuâng nhưng cũng đầy háo hức lạ kỳ. Ngồi bên tách trà chiều trong một ngày nghỉ với cái lạnh trong tiết trời chính Đông, nhìn thời gian chầm chậm lướt trôi trên tán lá và nỗi nhớ cứ thế men theo về.

Dẫu ai cũng hiểu thời gian những ngày cuối năm trôi thật nhanh và chẳng còn bao nhiêu, nhưng ai cũng muốn hoàn tất những công việc dở dang, để chuẩn bị cho một cái Tết thật đủ đầy. Cứ thế chẳng ai bảo ai, người người ngược xuôi như nước cuốn lao vào việc, khiến cho cuộc sống thường ngày vốn đã hối hả, gấp gáp, giờ lại cuống cuồng, sấp ngửa.

Những ngày cuối năm, phố xá, vỉa hè trở nên chật chội, chen chúc hơn. Dòng người cứ cuồn cuộn, nườm nượp ngược xuôi tất tả, đến chóng cả mặt. Còn một ngày thì còn phải cố gắng để lo cho cái Tết tươm tất hơn. Những người rủng rỉnh tiền bạc thì chẳng nói. Còn lại đa phần đều thắt ruột, thắt gan, bạc mặt chạy vạy vì Tết. Với những công nhân, viên chức những ngày cuối năm thì đi đến đâu sau chào là hỏi ngay tiền lương, tiền thưởng. Thế nhưng dù ít, dù nhiều họ cũng có thưởng, nên vẫn cảm thấy đỡ tủi thân, đâu đến nỗi vất vả như những nông dân, người lao động chẳng một đồng lương, tiền thưởng, họ chẳng biết than vãn với ai, mà chỉ biết phải xắn tay vào việc, phải dấn thân hòa vào dòng người ngược xuôi ngoài kia - giữa dòng chảy dường như không biết bao giờ dừng lại đó.

Những ngày cuối năm, những người lao động tự do ở ngoại tỉnh nơi đô thành, họ dường như lạc lõng, ngơ ngác và xa lạ nhìn thiên hạ rậm rịch chuẩn bị Tết… Bởi công việc hàng ngày của họ vẫn cứ lặng thầm: Người thì co ro lép mình bên hàng cây chờ người đến thuê giúp việc, người thì tìm vào từng ngõ nhỏ sâu hút rao mua đồng nát, ve chai, hay người thì kiên nhẫn chờ dưới chân cầu thang những chung cư để “đón” những thứ người ta thải loại dịp cuối năm chịu khó lựa chọn, chẳng có thứ gì bỏ đi cả… và người thì nhẫn nại gồng gánh, đẩy những chiếc xe chất ngất hoa nhựa, giày dép, áo quần, bấm chân, gò lưng, cắn răng vì rét mà chẳng biết Tết đang áp sát đến gần.

Những ngày cuối năm, xe cộ, người người đông đúc tỏa về trăm ngả. Những mảnh đời, số phận dường như đang tất bật mưu sinh mong có một cái Tết cận kề ấm no hơn. Phố vội vã, người tấp nập, chộn rộn trăm thứ âm thanh lẫn màu sắc. Cái lạnh cứ thế lướt dần qua những tòa cao tầng san sát, lướt qua những khuôn mặt người, những xe hàng, những gánh hàng rong… và chợt dừng lại trên những đống lửa tự phát bập bùng cháy khắp mọi ngõ ngách phố phường.

Những ngày cuối năm, đó đây cuộc hẹn cà phê của những người bạn lâu rồi không gặp. Ừ thì, cuộc đời biết bấy nhiêu cho vừa. Dành một chút thời gian ngồi lại bên nhau, sẻ chia dăm ba câu chuyện để thấy tâm mình dịu dàng quá đỗi. Nhấp ngụm trà, ngụm cà phê ấm nóng trong thời tiết lành lạnh, những giận hờn, những nghi ngờ xin được cất giấu ở một nơi nào đó thật kỹ để cho tình bạn lên ngôi. Thật lạ lùng, những ngày cuối năm thân thương ấy niềm hân hoan dâng tràn, mỗi người như cảm thấy xích lại gần nhau hơn, trao cho nhau những nụ cười trìu mến… như thấy cả mùa Xuân đang về rất gần…

Những ngày cuối năm mơ về cái Tết cổ truyền dân tộc, mơ bữa cơm sum họp gia đình do tay bà, tay mẹ đảm đang nấu nướng. Bữa cơm ấy sẽ khiến cho ta, những người con xa quê sẽ không bao giờ quên được. Bữa cơm dẫu có đủ đầy hay đơn sơ cũng đều mang phong vị, dấu ấn riêng của hơi ấm gia đình lan tỏa. Đôi khi, chỉ là nỗi nhớ thôi, trong lòng cũng đã dậy vị ngon, vị thân thương quê nhà lắm rồi. Là miếng chả giò giòn tan, quyện thơm mùi thịt, mùi cà rốt, mùi giá đỗ… beo béo ngầy ngậy. Là miếng mứt gừng cay xè, âm ấm, tê tê nơi đầu lưỡi. Là miếng cá mẹ nướng tận dụng từ than củi nấu bánh chưng, thơm lừng cả khắp xóm. Nhưng cái thú nhất vẫn là khoảnh khắc cả gia đình ngồi lại bên nhau, bên mâm cơm đầm ấm, nói chuyện rổn rang. Khi đó, dẫu trong lòng còn bộn bề của năm cũ thì đều nhường lại sự an yên, thanh thản lạ kỳ. Chỉ có mâm cơm gia đình mới làm được điều đó…

Giữa cái khoảnh khắc giao thoa của năm cũ và năm mới, ta mới hay lòng mình đọng lại nhiều điều thú vị. Ngẩn ngơ, ngơ ngẩn một hồi nghĩ tới sắp hết một năm rồi ư? Có cái gì đó nôn nao, nhớ lạ! Một nỗi niềm mà ai cũng dễ bắt gặp, năm nào cũng vậy. Một năm qua, trong bộn bề suy tư, một mình chợt thấy bản thân sống vội, sống nhanh, để tháng ngày trôi đi vô ích.

Và giờ đây, ta tìm lại mình trong một buổi ban mai vừa chớm với ánh nắng vừa hong khô giọt sương mai trên một nụ hoa vừa hé nở, trong một tiếng chim ban chiều lích chích trên mái phố rêu phong. Ta chợt nhận ra cuộc sống thật vô thường, giống như giọt nước giữa đại dương mênh mông, hay hạt cát giữa muôn trùng sa mạc. Sẽ chẳng có phút giây nào tốt hơn khi ngay từ giây phút bản thân mình đã nhận ra và sống thật chậm lại, níu giữ tuổi thanh xuân với những ngày nắng trong veo, bằng tháng ngày mùa Xuân phía trước. Một năm nhìn lại, soi lại mình, để thấy cần phải sống chậm lại, gạn bỏ mọi ưu phiền, chuẩn bị hành trang để bắt đầu cho một năm khởi sắc hơn…/.

 

 

BẢO HÂN

 

 

 

 

 

 

Thích và chia sẻ bài viết:

Bình luận

    Bình luận của bạn

    cmt
      Web đang chạy kỹ thuật
      Zalo phone Hotline