Hotline: 0941068156

Thứ ba, 14/05/2024 21:05

Tin nóng

Lai Châu: Đa cổ thụ hơn 500 tuổi được công nhận Cây Di sản Việt Nam

Hội Bảo vệ Thiên nhiên và Môi trường Việt Nam: Nỗ lực hoàn thành kế hoạch 6 tháng đầu năm 2024

Quần thể 53 cây cổ thụ tại Bình Dương được công nhận Cây Di sản Việt Nam

Quần thể chè Shan tuyết cổ thụ ở Sơn La được công nhận Cây Di sản Việt Nam

Cây nghiến Di sản - Tài sản vô giá của núi rừng Lâm Bình

Tam Kỳ (Quảng Nam): Đón Bằng công nhận Cây Di sản Việt Nam đối với quần thể 9 cây sưa cổ thụ

Cần cơ chế bảo tồn, phát huy giá trị Cây Di sản Việt Nam

Phát hiện 6.978 vụ vi phạm về môi trường trong 3 tháng đầu năm 2024

Hải Dương: Cây muồng ràng ràng 300 năm tuổi được công nhận Cây Di sản Việt Nam

Thanh Oai (Hà Nội): 5 cây cổ thụ được công nhận Cây Di sản Việt Nam

Giờ Trái đất 2024: Cả nước tiết kiệm được 428.000 kWh

Quần thể 9 cây sưa cổ thụ ở Tam Kỳ được công nhận Cây Di sản Việt Nam

Hải Phòng: Bồ đề và bàng cổ thụ được công nhận Cây Di sản Việt Nam

6 cổ thụ ở Tam Nông được công nhận Cây Di sản Việt Nam

Cuộc thi viết về Cây Di sản Việt Nam: Lan tỏa thông điệp bảo vệ cảnh quan, môi trường ứng phó biến đổi khí hậu

Phát động cuộc thi viết về Cây Di sản Việt Nam

Khẩn trương ứng phó cao điểm xâm nhập mặn

Cẩm Phả (Quảng Ninh): Nhiều cây cổ thụ được công nhận Cây Di sản Việt Nam

Vĩnh Phúc: Duối cổ thụ hơn 700 tuổi được công nhận Cây Di sản Việt Nam

Cây Di sản - Báu vật nghìn năm tuổi giữa núi rừng Na Hang

Thứ ba, 14/05/2024

Cần nghiên cứu, bổ sung vào các Điều trong Luật Tài nguyên nước sửa đổi

Thứ năm, 07/09/2023 11:09

TMO – Nhiều ý kiến đề nghị cơ quan soạn thảo nghiên cứu, bổ sung vào Điều 10 (Luật Tài nguyên nước) về công tác điều tra cơ bản, lập các chiến lược quy hoạch về tài nguyên nước, trong đó bổ sung nội dung điều tra về khả năng giữ nước sinh thủy của thảm thực vật trên từng lưu vực sông, hồ.

Đề cập đến giá trị của các hồ, đập để giữ nước, tại Hội nghị đại biểu Quốc hội hoạt động chuyên trách vừa diễn ra mới đây, nhiều ý kiến cho rằng, hồ, đập trữ nước có giá trị rất lớn, không chỉ cấp nước mà còn giữ nước để phục vụ thủy điện, hoạt động thủy sản, du lịch… Tuy nhiên, hầu như năm nào cũng vậy, việc xả lũ với mục tiêu đảm bảo an toàn hồ đập, nhưng người dân lại chịu thiệt hại từ hoạt động này. Cần có quy định làm tăng khả năng chịu tải của hồ đập, trong đó xây dựng nhiều vị trí tháo nước, xả lũ, phân tán nhiều phía, nhiều vùng, nhiều tỉnh nhằm giảm tác hại từ việc xả lũ, an toàn hồ đập được tăng lên và bảo đảm được an toàn cho Nhân dân ở những vùng có xả lũ.

Qua khảo sát tại một số công trình hồ, đập, có thực trạng một loạt các công trình hồ, đập đã được xây dựng nhưng không phát huy đầy đủ công năng, không tích đủ nước; mùa hè (mùa mưa) phải xả tràn do thừa nước nhưng sau đó đến mùa khô thì hồ đập cạn kiệt. Vì vậy, hiệu quả sử dụng các công trình rất thấp, bởi khả năng trữ nước sinh thủy của thảm thực vật hiện nay suy giảm một cách nghiêm trọng, nhiều nơi các hồ không phát huy được tác dụng như thiết kế ban đầu. Nguyên nhân thảm thực vật đã chuyển từ rừng phòng hộ, rừng đặc dụng sang rừng sản xuất, trong khi đó rừng sản xuất khả năng trữ nước rất hạn chế. Vấn đề cần giải quyết hiện nay là tăng khả năng sinh thủy của các lưu vực sông để cấp nước cho các hồ đập tự nhiên và hồ đập nhân tạo để bảo vệ năng lực và hiệu quả hoạt động của các công trình hồ đập. 

(Ảnh minh họa)

Điều 30 (dự thảo Luật Tài nguyên nước sửa đổi) nêu khá nhiều biện pháp để bảo vệ và tăng nguồn sinh thủy. Để các quy định cụ thể, mạnh mẽ hơn, nhiều ý kiến đề nghị cần quy định cụ thể về bảo vệ nguồn sinh thủy, trong đó cần coi đây là chính sách quốc gia và đưa vào Điều 4, đó là chính sách của Nhà nước để bảo vệ và gia tăng khả năng trữ nước sinh thủy trong các lưu vực sông. Không phải chỉ với các chính sách hiện nay, thời gian tới cần phải mở rộng các chính sách này. Trong đó mở rộng hơn nữa các đối tượng hiện nay đang khai thác, sử dụng nguồn lợi tài nguyên nước đóng góp tương xứng vào Quỹ dịch vụ môi trường rừng để lấy nguồn kinh phí bù đắp cho vấn đề bảo vệ rừng đặc dụng, bảo vệ rừng phòng hộ; hoặc trong quy hoạch các loại rừng, phải làm rõ căn cứ khoa học của việc xác định tỷ lệ rừng phòng hộ, rừng đặc dụng một cách hợp lý để bảo đảm khả năng sinh thủy. Các chính sách này cần có tác dụng động viên, khuyến khích để ngày càng chuyển nhiều rừng sản xuất sang rừng phòng hộ, có như vậy mới bảo vệ được môi trường, bảo vệ khả năng sinh thủy an toàn cho nguồn nước.

Ngoài ra, cần có các quy định nâng cao hoặc bảo đảm khả năng sinh thủy, giữ nước bằng thảm thực vật. Do đó, đề nghị cơ quan soạn thảo nghiên cứu, bổ sung vào Điều 10 về công tác điều tra cơ bản, lập các chiến lược quy hoạch về tài nguyên nước, trong đó bổ sung nội dung điều tra về khả năng giữ nước sinh thủy của thảm thực vật trên từng lưu vực sông, hồ; xác lập các tiêu chuẩn, căn cứ khoa học để xác định diện tích rừng đặc dụng, rừng phòng hộ tối thiểu cho từng vùng, từng khu vực, từng lưu vực cụ thể. Đồng thời, hướng tới mục tiêu lập bản đồ tổng thể quốc gia về vấn đề này để nâng cao hiệu quả quản lý, góp phần làm căn cứ cho việc lập các chiến lược quy hoạch về tài nguyên nước cũng như tăng cường công tác bảo đảm an ninh nguồn nước, an toàn hệ thống hồ đập.

Khoản 5 Điều 30 dự thảo Luật Tài nguyên nước (sửa đổi) quy định: Tổ chức, cá nhân quản lý, vận hành hồ chứa phải đóng tiền chi trả dịch vụ môi trường rừng để bảo vệ vùng sinh thuỷ thuộc phạm vi lưu vực của hồ chứa theo quy định của pháp luật về lâm nghiệp. Về việc này, nhiều ý kiến cho rằng, việc bảo vệ nguồn sinh thủy để giữ gìn và phục hồi nguồn nước rất quan trọng. Tuy nhiên, khá nhiều vấn đề nổi lên, đặc biệt là tình trạng suy cạn, suy kiệt nguồn nước. Nguyên nhân suy kiệt của nguồn nước đó là nguồn sinh thủy chưa bảo đảm, công tác quy hoạch rừng tự nhiên, rừng phòng hộ, rừng đặc dụng còn có nhiều vấn đề đặt ra, đặc biệt là chế độ khoán cho người dân, cho các tổ chức, cá nhân trong vấn đề bảo vệ rừng cũng còn bất cập. Theo quy định hiện nay, với mức khoán để bảo vệ rừng phòng hộ, rừng đặc dụng là 300.000-400.000ha/năm là quá thấp. Với mức khoán như vậy có thể dẫn đến tình trạng chính người được khoán bảo vệ rừng sẽ trở thành những người phá rừng, sẵn sàng chuyển diện tích được giao khoán bảo vệ đó để chuyển sang rừng kinh tế, rừng trồng, bởi vì hiệu quả kinh tế cao hơn. Do đó, cần tiếp tục hoàn thiện Luật Tài nguyên nước và các luật liên quan, đặc biệt là Luật Lâm nghiệp theo hướng dành kinh phí thỏa đáng hơn nữa cho công tác khoán bảo vệ rừng, nhất là rừng phòng hộ.

 

 

PV

 

 

 

 

Thích và chia sẻ bài viết:

Bình luận

    Bình luận của bạn

    cmt
      Web đang chạy kỹ thuật
      Zalo phone Hotline